Tín dụng ngân hàng là hoạt động cốt lõi của các tổ chức tín dụng, đóng vai trò huyết mạch trong việc huy động và phân bổ vốn cho nền kinh tế. Tuy nhiên, nợ xấu phát sinh trong quá trình cho vay đang trở thành rào cản lớn, ảnh hưởng không chỉ đến hoạt động tín dụng mà còn làm gián đoạn dòng vốn trong toàn hệ thống, gây sức ép lên điều hành chính sách tiền tệ.
Thực tiễn triển khai Nghị quyết 42/2017/QH14 về thí điểm xử lý nợ xấu đã cho thấy hiệu quả rõ rệt trong việc hỗ trợ các tổ chức tín dụng xử lý nợ và tài sản bảo đảm. Tuy nhiên, để tạo nền tảng pháp lý ổn định và bền vững hơn, việc luật hóa các nội dung quan trọng của nghị quyết này đang trở thành yêu cầu cấp thiết.

Tăng trách nhiệm vay vốn, giảm phát sinh nợ xấu
Một trong những điểm nổi bật khi luật hóa Nghị quyết 42 là quy định rõ quyền thu giữ tài sản bảo đảm. Điều này không chỉ giúp các ngân hàng chủ động hơn trong thu hồi nợ mà còn nâng cao ý thức trách nhiệm của người vay trong việc sử dụng vốn đúng mục đích, đảm bảo khả năng trả nợ.
Khi quyền thu giữ được luật hóa, người vay sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng hơn trong kế hoạch sử dụng vốn, qua đó góp phần giảm thiểu tình trạng nợ xấu phát sinh và thúc đẩy hoạt động tín dụng hiệu quả, an toàn.
Gỡ vướng trong xử lý tài sản bảo đảm
Thực tế cho thấy, một trong những vướng mắc lớn trong xử lý nợ xấu hiện nay là việc xử lý tài sản bảo đảm – vốn thường kéo dài và phát sinh tranh chấp pháp lý. Luật hóa quyền thu giữ và xử lý tài sản bảo đảm sẽ rút ngắn thời gian, giảm chi phí xử lý nợ, đặc biệt trong những trường hợp khách hàng không hợp tác hoặc chây ì nghĩa vụ trả nợ.
Động lực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế
Việc nợ xấu được kiểm soát tốt sẽ khơi thông dòng chảy tín dụng, hỗ trợ doanh nghiệp tiếp cận vốn dễ dàng hơn, từ đó thúc đẩy sản xuất kinh doanh và tạo động lực tăng trưởng cho nền kinh tế. Đồng thời, các tổ chức tín dụng cũng có điều kiện mở rộng hoạt động tín dụng một cách bền vững, hiệu quả và an toàn hơn.
Kinh nghiệm từ việc thực hiện Nghị quyết 42 cho thấy, xử lý nợ xấu hiệu quả không chỉ giúp cải thiện năng lực tài chính của các tổ chức tín dụng mà còn đóng góp quan trọng vào ổn định kinh tế vĩ mô và nâng cao hiệu quả điều hành chính sách tiền tệ của Ngân hàng Nhà nước.
Hướng tới hành lang pháp lý bền vững trong xử lý nợ xấu
Luật hóa Nghị quyết 42 không đơn thuần là hợp thức hóa các giải pháp đã có, mà còn là bước đi chiến lược nhằm hoàn thiện thể chế pháp lý, đảm bảo quyền và nghĩa vụ minh bạch giữa bên vay và bên cho vay, từ đó tăng cường niềm tin vào hệ thống tài chính - ngân hàng, hướng đến mục tiêu phát triển kinh tế - xã hội bền vững trong kỷ nguyên mới.
Phương Thảo(t/h)





















