Thực tế, nhiều chương trình khuyến mãi chỉ mang tính phô trương: giá niêm yết bị đẩy lên cao rồi hạ xuống, hàng giảm giá chỉ rơi vào nhóm tồn kho hoặc mẫu mã cũ, còn chính sách đổi trả thì rườm rà. Khi người dân cảm thấy mình không được tôn trọng, niềm tin bị tổn thương, và họ chọn cách thắt chặt chi tiêu.

Hệ quả là một nghịch lý: khuyến mãi rầm rộ nhưng sức mua vẫn yếu. Trong bối cảnh lạm phát, chi phí sinh hoạt leo thang, nhiều hộ gia đình vừa trải qua thiên tai lại càng dè dặt chi tiêu. “Giảm giá ảo” không chỉ làm mất lòng tin, mà còn khiến các biện pháp kích cầu trở nên vô hiệu.
Để tháo gỡ, cần bắt đầu từ tính minh bạch. Các cơ quan quản lý nên yêu cầu doanh nghiệp công khai lịch sử giá trong 1–2 tháng gần nhất để ngăn chặn tình trạng “tăng trước – giảm sau”. Thanh tra thị trường phải vào cuộc mạnh hơn, đặc biệt vào những ngày cao điểm. Một hệ thống so sánh giá trực tuyến cho các mặt hàng thiết yếu sẽ giúp người dân tự bảo vệ mình trước những chiêu trò “sale” thiếu trung thực.
Bên cạnh đó, khuyến mãi phải nhắm đúng đối tượng. Thay vì giảm giá tràn lan, doanh nghiệp và chính quyền có thể phối hợp tạo ra các chương trình ưu đãi dành riêng cho công nhân và người lao động thu nhập thấp – nhóm có xu hướng chi tiêu mạnh khi được hỗ trợ đúng cách. Việc tổ chức bán hàng lưu động tại khu công nghiệp, giỏ hàng bình ổn giá hay phiếu mua hàng từ quỹ phúc lợi công đoàn là những giải pháp thiết thực hơn nhiều so với khuyến mãi hình thức.
Cuối cùng, phải xoa dịu nỗi lo tài chính của người dân. Các gói trả góp minh bạch, lãi suất thấp cho hàng thiết yếu, hỗ trợ vận chuyển tới vùng chịu thiên tai… giúp người mua thấy mình không bị bỏ mặc trong bối cảnh khó khăn.
Kích cầu cuối năm suy cho cùng không phải cuộc đua treo biển giảm giá, mà là nỗ lực khôi phục niềm tin. Khi người tiêu dùng cảm thấy được bảo vệ và tôn trọng, họ sẽ sẵn sàng mở hầu bao – và đó mới là “sức nóng” thật sự của thị trường.
Nam Sơn (t/h)























